Tôi đột nhiên kinh ngạc và cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong lòng đất lại thò ra một bàn tay quỷ. Tôi hoàn toàn không do dự đánh ra một Khu Tự Quyết. Khi tôi đang đánh vào trên tay con quỷ này, sau đó lại nghe trong lòng đất truyền đến một tiếng kêu kỳ quái, nặng nề. Vèo một tiếng, bàn tay quỷ này đã rụt trở về.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa mất tập trung thì con quỷ mị có thân pháp chớp hiện kia đã nhân cơ hội tấn công, bốp một tiếng đã chộp một tay vào trên cổ của tôi. Tôi muốn đánh ra bùa chú cũng không kịp nữa, trong cái khó ló cái khôn, quyền phải ngăn cản, trực tiếp dùng Huyết Ngọc Ban Chỉ đâm vào móng của nó!

Con quỷ mị này cũng kêu lên một tiếng kỳ quái, bàn tay quỷ rụt lại và cơ thể liên tục lùi về phía sau.

Tôi cũng lùi lại mấy bước, chỉ cảm thấy trên cổ đau rát. Khi sờ vào và giơ ra trước mặt, dựa vào ánh trăng nhìn, không ngờ lại thấy chảy máu rồi.

Trong lòng tôi không khỏi buồn bực, tôi ra đời lâu như vậy, dường như đây vẫn là lần đầu tiên bị một con quỷ làm cho bị thương. Tôi ngẩng đầu nhìn thấy con quỷ mị kia đã nằm ở trên mặt đất, cơ thể run rẩy từng đợt. Rất rõ ràng, nó bị Huyết Ngọc Ban Chỉ tổn thương, chắc hẳn phải xong đời rồi.

Nhưng tôi không ngờ chính là vào lúc này, bỗng nhiên lại có một người áo đen nhảy ra, trong miệng lẩm bẩm vài từ, sau đó bỗng nhiên phun ra một búng máu lên trên người con quỷ mị này. Ngay sau đó, chỉ thấy trên người con quỷ mị này có ánh sáng màu đỏ lóe lên. Sau đó nó nhảy lên thật cao và trừng mắt nhìn tôi, trong mắt hoàn toàn đỏ lòm.

Cùng lúc đó, trong lòng đất cũng có một vật không biết là gì có dáng vẻ thấp lùn nhảy ra, lăn lộn trên không trung rồi bỗng nhiên rơi xuống đất, lại giống như cá lội vào nước, lặng lẽ chui vào trong lòng đất.

Tôi cảm thấy không hiểu nổi tình hình lúc này. Hôm nay có những thứ đáng chết gì tới đây vậy?

Tôi đang nghĩ ngợi, phía sau đột nhiên lại có một tiếng gầm kỳ quái. Khi tôi quay đầu nhìn, không ngờ con tinh tinh lông đen lúc trước đã xuất hiện. Ba con quỷ lần lượt từ ba hướng, không ngờ đã bao vây tôi!

Hơn nữa, con quỷ mị cao gầy này đã lướt nhẹ giữa không trung. Con tinh tinh lông đen bước nhanh tấn công trên mặt đất. Một con vật khác không rõ là gì có vóc dáng thấp bé lại có thể từ trong lòng đất đánh lén bất kỳ lúc nào.

Tôi âm thầm kinh hãi. Đây là muốn ra tay từ cả không trung, mặt đất, trong lòng đất sao?

Thật ra, nếu nói về bản lĩnh của riêng từng con trong ba con quỷ này cũng không tính là gì cả. Tôi thừa sức đối phó được. Nhưng đáng chết chính là ba con quỷ này lại còn biết cách phối hợp với nhau. Xem ra ba người kia tập trung thành một nhóm, quả nhiên là có nguyên nhân. Ba con quỷ này có công có phòng, có phương pháp tiến lui, quả thật chính là một loại trận pháp hợp tác tấn công.

Tôi đã bị ba con quỷ này bao vây vào giữa, không khỏi chậm rãi lùi lại, cảnh giác nhìn bọn chúng. Không, trên thực tế tôi chỉ có thể nhìn thấy hai con. Bởi vì một con khác đã chui vào trong lòng đất, cũng không ai biết nó sẽ chui ra đánh lén vào lúc nào, từ nơi nào.

Ba con quỷ từng bước ép sát, tôi lại từng bước lùi lại. Tôi suy nghĩ một lát, trong tay cầm mấy tờ Phá Tự Quyết, nghĩ thầm muốn chơi thì phải chơi lớn một chút. Con tinh tinh lông đen kia cho dù có vóc dáng lớn nhất nhưng lại đần nhất. Phải giết chết nó trước, sau đó mới xử tới hai con còn lại.

Tôi kẹp lấy một tờ Phá Tự Quyết và đang muốn thình lình vung tay đánh ra. Nhưng vào lúc này, ngoài cửa viện vọng tới một tiếng hỏi.

- Này, cho tôi hỏi thăm, ở đây có phải là nhà của Tiệp Dư không?

Tôi sửng sốt, động tác trong tay cũng chậm lại, ngẩng đầu nhìn người đang đứng ở cửa. Khi nhìn cẩn thận, tôi lập tức kinh ngạc.

Lại là người tuổi trẻ giả quỷ, giả cương thi trong ngôi nhà mà của khu vui chơi kia!

Bây giờ hơn nửa đêm, anh ta tới làm gì?

Tôi kinh ngạc không nói nên lời, anh ta nhìn thấy tôi thì ngẩn người một lát, trên mặt liền tươi cười và chạy thẳng tới chỗ tôi.

- Ồ, không ngờ thật sự là anh. Này, em họ anh có ở đây không?

Lúc này tôi mới hồi phục lại tinh thần, trong lòng thầm kinh ngạc, liên tục xua tay với anh ta. Anh ta lại không nhìn ra ý của tôi, còn tưởng rằng tôi đang vẫy tay chào nên cũng giơ tay lên cười và vẫy tay với tôi:

- Hi...

Tôi suýt nữa thì nôn ra máu. Hi cái đầu anh đấy. Hai vị đứng bên cạnh không phải quỷ thì chính là quái, anh mau chạy đi.

Tôi giậm chân một cái, chỉ tay vào anh ta và kêu một tiếng:

- Anh ra ngoài!

Câu này vẫn có tác dụng. Anh ta sửng sốt nhưng vẫn đứng yên không chịu đi, còn giải thích với tôi:

- Anh họ, anh đừng hiểu lầm, tôi tới trả ngọc bội thôi. Anh xem thử. Cái này có phải là do em họ anh làm rơi không?

Nói xong, anh ta móc từ trong người ra một miếng ngọc bội, cầm ở trong tay và lắc lắc với tôi. Tôi mở to mắt nhìn, lúc này mới không khỏi bừng tỉnh. Hóa ra anh ta nhặt được ngọc bội của Tiệp Dư, sau đó hơn nửa đêm tìm tới đây để trả lại ngọc bội à.

Ngọc bội không mất thì trong lòng tôi cũng rất cao hứng. Nhưng lúc này, anh nói xem, anh đưa ngọc bội làm gì chứ? Sớm không tới, muộn không tới, lại tới đây vào đúng lúc đáng chết này. Nếu như anh không đi, tôi sợ tôi cũng không bảo vệ được anh đâu.

Tôi kêu lên với anh ta:

- Tiệp Dư không có ở nhà, anh đi nhanh đi. Ngày mai hãy trở lại.

Anh ta giống như kẻ ngốc, lắc đầu nói:

- Không được, tôi thật vất vả mới tìm được tới đây. Anh phải để cho tôi được gặp mặt em họ anh chứ? Tôi muốn trực tiếp trả lại ngọc bội cho cô ấy. Nếu như cô ấy không có ở đây, vậy tôi sẽ chờ cô ấy một lát, đỡ phải ngày mai lại tới một lần nữa. Tôi còn phải đi làm đấy.

Tôi thật sự tức giận rồi. Người này mắt mù hay giả vờ hồ đồ vậy. Hai con quỷ đứng ở bên cạnh mà anh ta không nhìn thấy sao?

Tôi ra sức đuổi anh ta đi nhưng anh ta lại không đi. Con quỷ mị bên cạnh hình như cũng bị anh ta thu hút sự chú ý, sau đó quay đầu lại nhìn anh ta.

Đến lúc này, anh bạn này mới xem như phát hiện ra kẻ đang đứng ở phía trước tôi là một con quỷ. Anh ta “A” một tiếng, không lùi còn tiến tới quan sát nó từ trên xuống dưới vài lần, khen:

- Ái chà, người này trang điểm giỏi thật, còn giống quỷ hơn cả tôi nữa. Nhưng sao anh đứng cao như vậy? Chẳng lẽ anh đi cà kheo sao?

Trong lòng tôi thầm nói, người anh em này là một người kỳ lạ, còn bảo người ta đi cà kheo. Người ta là lơ lửng giữa không trung có được không? Tôi sốt ruột kêu lên với anh ta:

- Đó là quỷ, quỷ thật đấy. Anh bị ngốc hay bị mù thế, còn không nhanh chạy đi!

Tôi nói ra lời này vốn tưởng rằng anh ta sẽ bị dọa giật mình, lại không nghĩ đến anh ta hoàn toàn không để ý, ngược lại hai mắt bỗng nhiên sáng lên, trên gương mặt đầy vẻ vui mừng nói:

- A, quỷ thật à? Quá tốt rồi, tôi đã rất lâu không gặp quỷ thật. Đây là quỷ nhà anh nuôi sao? Ôi, tôi nói cậu quỷ này, cậu là quỷ gì vậy?

Anh ta thế mà còn trò chuyện với con quỷ kia, tôi nhìn mà trợn mắt há hốc mồm. Người này rốt cuộc có lai lịch thế nào, không ngờ lại phỏng vấn con quỷ kia. Đó là một cao nhân ẩn sĩ hay một kẻ đầu óc có vấn đề vậy?

Con quỷ kia hình như cũng bị anh ta làm cho không hiểu, giơ bàn tay quỷ ra, thân hình bỗng nhiên bay lên giữa không trung cách xa anh ta, nhìn về phía anh ta nhe răng đầy hung ác như muốn dọa anh ta chạy, nhưng không ngờ người anh em này căn bản không để ý tới, trên mặt còn rất cao hứng, ngẩng đầu nói:

- Ôi, biết bay, đúng là quỷ rồi...

Tôi đã nhìn ra được, đầu óc của người anh em này thật sự có chút không bình thường, nhưng ban ngày nhìn rất tốt mà? Bên cạnh bỗng nhiên vang lên một tiếng kỳ quái, tính tình con tinh tinh lông đen chắc hẳn không được tốt, nhảy lên vài bước liền thò cái đầu cực lớn qua, gào một tiếng bên tai người anh em này. Người anh em này thình lình bị dọa cho run rẩy, khi nhìn lại thấy là một con tinh tinh lông đen lại lập tức vui mừng.

- Đây cũng là nhà cậu nuôi rồi...

Anh ta cười ha hả nói, vừa nói còn vừa thò tay ra, khẽ sờ vào cái đầu của con tinh tinh lông đen này...

Trong lòng tôi chợt căng thẳng, thầm nói sắp hỏng bét rồi!

Tôi nhảy tới định kéo anh ta lại, nhưng vẫn chậm một bước. Con tinh tinh lông đen này bị anh ta sờ vài cái, lúc đầu sửng sốt rồi hình như đang buồn bực. Người này là ai, lại dám xoa đầu mình?

Nhưng sau đó nó liền tức giận, rít gào một tiếng, một tay đè người anh em này xuống dưới người, cái miệng rộng mở ra tính cắn đầu anh ta!

Trong lòng tôi thầm khiếp sợ, vội vàng đánh ra một lệnh Khu Tự Quyết, nhưng một người một quái này đã ngã trên mặt đất và lăng không ngừng về phía xa. Khu Tự Quyết không bắn trúng tinh tinh lông đen mà đánh vào trên vai của người kia, không có bất kỳ tác dụng gì.

Sau đó, một người một quái lại đánh nhau. Tuy nói là đánh nhau nhưng thật ra anh bạn này chịu đòn. Anh ta bị tinh tinh lông đen này đè xuống dưới người. Sức lực của nó rất lớn, hai cái tay nắm thật chặt vai của anh ta, trong cái miệng khủng khiếp lộ ra răng nanh cắn tới trên cổ của anh ta.

Mà anh bạn này cũng không chịu yếu thế, dùng hai tay liều mạng chống cằm của tinh tinh lông đen, chính là không cho nó cắn xuống. Tinh tinh lông đen đè ở trên người của anh ta, hai chân của anh ta kẹp lấy lưng của con tinh tinh lông đen và đá lại đạp liên tục. Trong lúc giằng co, không ngờ nhìn qua tư thế lại có chút mờ ám.

Tôi cũng lao vọt tới, trong tay cầm lấy tấm bùa và hét lớn một tiếng, lại muốn vỗ xuống đầu của con tinh tinh lông đen. Nào ngờ đúng lúc này, tinh tinh lông đen bỗng nhiên kêu một tiếng vô cùng thê lương, cơ thể liều mạng giãy giụa, nhưng giống như bị lực lượng nào đó hút vào, muốn chạy lại chạy không được.

Tôi lập tức choáng váng, bàn tay cầm lấy tấm bùa cũng dừng lại giữa không trung. Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Trong phút chốc, tinh tinh lông đen này đầu run rẩy, chỉ thấy cái đầu lớn lại nhỏ lại một vòng. Tôi giật mình nhìn kỹ lại, chỉ thấy anh bạn này đang há miệng, cắn chặt vào cổ họng của con tinh tinh lông đen, hai tay giữ lấy đầu của nó, mắt mở to như quả trứng gà vậy, nhưng chết sống cũng không mở miệng ra.

Đầu tường bên cạnh bỗng nhiên vang lên tiếng niệm chú rất rõ ràng, người nấp trong bóng tối kia nhìn ra tình hình không ổn, muốn nhanh chóng thu hồi tinh tinh lông đen. Nhưng lần này lại mất linh, chỉ thấy thân thể cực lớn của tinh tinh lông đen lập tức nhỏ đi một vòng, thật giống như một quả bóng bay đột nhiên bị xì hơi, xẹp xuống.

Tôi kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, chỉ thấy miệng của anh bạn này hút hết này tới lần khác giống như uống thạch, trong chớp mắt, tinh tinh lông đen này lại co lại thành một đốm nhỏ, theo lần hút cuối cùng của anh ta mà vèo một cái xông vào trong miệng của anh ta rồi hoàn toàn biến mất.

Tôi trố mắt nhìn. Đây là... bị anh ta ăn rồi à?

 

0.10274 sec| 2433.539 kb